Mọi chuyện bắt đầu khi tôi tìm thấy mẩu giấy đó .Tôi tìm thấy nó ở
dưới đáy 1 trong những cái hộp chuyển nhà của tôi , nó có dòng chữ :
“XIN CHÀO , LÀM ƠN TRẢ LỜI!”
Tôi không biết mảnh giấy này đã nằm ở đây được bao lâu nữa vì tôi đã
để quên cái hộp dưới tầng hầm kể từ khi tôi mới chuyển đến . Tôi bỏ qua
nó , coi như không có chuyện gì xảy ra cho đến buổi sáng hôm sau , khi
tôi mở cái máy làm cafe của mình thì ở bên trong có 1 tờ giấy ướt có
dòng chữ : “LÀM ƠN TRẢ LỜI , CỨU TÔI VỚI!” Lúc đó , tôi vẫn nghĩ đó chỉ
là 1 trò đùa của 1 trong đám bạn của tôi bởi vì ms chỉ lúc trước khi pha
cafe tôi không thấy gì trong đó cả .
Nhưng sau đó tôi bắt đầu tìm thấy nhiều mẩu giấy , dưới miếng di
chuột , dưới bàn máy tính ,ở trong cuộn giấy vệ sinh , dưới cái đầu DVD
…. ở những chỗ mà sẽ không ai nghĩ đến , ở những chỗ mà sẽ không ai tìm
kiếm cả và sẽ rất ngu ngốc khi để lại 1 thông điệp ở những chỗ đó .
Nhưng chúng vẫn liên tục xuất hiện , chỉ vs 1 nội dung lặp đi lặp lại :
Cầu xin tôi cứu giúp .
Cho đến 1 ngày , tôi ngán ngẩm vs trò đùa này và quyết định viết lại
vào phía sau 1 mẩu giấy được đặt trong máy giặt của tôi : Xin chào , tôi
đang trả lời bạn đây , xin hãy giải thích tình huống của bạn ? Tôi đặt
mẩu giấy vào máy giặt và đi vào phòng vệ sinh . Ngay khi bước ra tôi lập
tức nhận thấy tôi đã có “thư” trả lời ở trên bàn phòng khách . Nó viết :
CẢM ƠN , TÔI ĐANG BỊ GIAM GIỮ! . Tôi tiếp tục ghi vào đằng sau tờ giấy
:”Anh bị giam giữ ở đâu ? Làm sao anh có thể liên tục gửi giấy cho tôi ?
Chần chừ 1 lúc tôi quyết định đặt nó đằng sau di-văng và núp ở sau cánh
cửa chờ xem ai sẽ xuất hiện . Tôi ngồi chờ như 1 thằng ngốc trong 3
tiếng đồng hồ nhưng không có ai xuất hiện và trong suốt ngày hôm đó tôi
không nhận được mẩu giấy nào khác nữa .
Ngày hôm sau , khi tôi kiểm tra hòm thư , tờ giấy lại xuất hiện :”TÔI
BỊ KẸT Ở CHIỀU KHÔNG GIAN 2D Ở DƯỚI ANH” . Tôi bực mình ghi viết vào tờ
giấy : “Cho dù là ai đi nữa thì trò đùa này éo hay chút nào cả , để tao
yên “
Ngày hôm sau , tôi nghiên cứu về the second Dimension(chiều không
gian 2D) mà tớ giấy nhắc đến . Tôi đọc được những dòng sau : Chiều không
gian thứ nhất là 1 điểm được xác định trong vũ trụ . Chiều không gian
thứ 2 ( dòng này được gạch chân ) là những thứ có chiều cao và rộng
trong khi không gian thứ 3 có thêm chiều dài .Chiều không gian thứ 4 có
thêm thời gian và thứ 5 là quá khứ : là những thời điểm đã từng xảy ra
trôi nổi trong dòng thời gian . Tôi ngẫm nghĩ và ghi vào mẩu giấy : “Sao
anh có thể đọc được mảnh giấy này nếu anh ở chiều không gian thứ 2 ?
thậm chí anh còn không tồn tại ” rồi để nó vào trong ngắn kéo .
Câu trả lời của tôi đến vào sáng hôm sau , khi tôi đang chuẩn bị tắm :
“CHỮ VIẾT LÀ 2D .KHẢ NĂNG NHÌN LÀ 2D . 2 THỨ THUỘC VỀ 2D CÓ THỂ SỬ DỤNG
ĐƯỢC “
Nhưng chừng đó thông tin là chưa đủ để tôi có thể giúp được anh ta –
cho dù đó có là ai hay cái gì đi chăng nữa . Tôi viết tiếp :” Làm thế
nào để tôi giúp được anh ” vào mẩu giấy vào xả nó xuống toilet .
“LÀM CHO TÔI THÀNH 3D” thông điệp tiếp theo được tôi đón nhận ở trong
1 thanh sô cô la chưa bóc ra . Làm thế quái nào tớ giấy lại ở trong 1
thanh sô cô la chưa bóc ra được ? Nhưng tôi tự nhủ chắc có lẽ chỉ là 1
chương trình TV thực tế , đến phút cuối sẽ xuất hiện camera và bọn họ sẽ
cười vào mặt mình . Tôi chỉ ghi lại “BẰNG CÁCH NÀO???” . Tôi vẫn nhớ
chỗ tôi để mảnh giấy bởi vì sau đó 1 thời gian dài tôi không nhận được
thứ gì khác nữa . Tôi để nó bên trong vết rạn của cái tủ gương = gỗ của
tôi và sau đó nửa năm , tôi không còn nhận được thông điệp nào nữa .
1 buổi sáng nọ , chuẩn bị đi làm , tôi vào phòng và chỉn chu quần áo
trong gương , vẫn chính cái gương đó mặc dù bây giờ tôi đã chuyển nó
sang hướng đối diện . Bỗng tôi để ý thấy 1 vật gì vuông vuông ở trên
tường khi nhìn vào gương , quay lưng lại nhìn bức tường tôi rất kinh
ngạc khi không thấy gì , quay vào gương thì vẫn thấy . Tôi kéo từ từ cái
tủ gương lại gần , cho đến khi tôi có thể nhìn vào gương và đọc đước
mẩu giấy qua vai tôi : ” LÀM CHO MÀY THÀNH 2D”
Tôi kinh hoàng biến ngay khỏi ngôi nhà . Sau 1 tuần ở nhờ nhà bạn gái
tôi vứt bỏ tấm gương , cái máy làm cafe, cái tủ, tất cả mọi thứ. Tôi
vẫn thường hoảng sợ khi thấy bất kì mẩu giấy nào đó trên sàn nhà hoặc
trong quần áo . Tôi vẫn sợ hãi là 1 ngày nào đó tôi mở 1 quyển sách ra
và lại thấy những thông điệp khủng khiếp đang ám ảnh tôi .