Chap 19
Căn phòng khách nhà em tối om,tôi cảm
thấy là lạ,em ấy đi đâu nhỉ?chẳng lẽ...bị
bắt cóc
tôi tò mò đẩy cửa bc vào,cố xua tan ý
nghĩ quái gở kia đi... Bỗng...
Mọi ánh sáng quanh tôi phụt tắt,ko còn
nhìn thấy gì nữa,dù chỉ là mờ mờ đôi chút
cũng ko thấy.thế là thế nào?tôi bị mù rồi
sao?
-đoán xem ai nào?-1 giọng ns quen thuộcvang lên phía sau tôi.
Bây giờ tôi ms hoàn hồn.hừm còn ai vào
đây nữa,Linh đang bịt mắt tôi chứ ai!cái
giọng lanh lảnh ấy sao tôi quên dc,làm
mình sợ cuống lên cứ tường là mù
thật...kinh vãi -ai nào?-em vẫn hỏi
-ơ...ừm!-tôi vẫn giả nai.ra vẻ ngây thơ
chưa biết gì-ai đấy?,nhà ngươi là yêu nữ
phương nào hiện lên?đừng có thấy zai
đẹp mà dụ dỗ nhe!-tôi trêu
em đập rõ...nhẹ vào lưng tôi... -dám bảo em là yêu nữ này!đáng
ghét,suốt ngày trêu người ta!
Tôi quay lại nhìn em,cười khì.
-thế đứa nào trêu anh trc?lại còn người
ta vs người tây nữa!
-hứ!ko ns vs anh nữa-em dỗi -thoy dc roy!là anh sai!dc chưa?-tôi dỗ-
gọi anh sang đây có việc gì?
-à!đi theo em chút!-em ngoắc tôi đi vào
trong
chết cha!đèn đóm chẳng bật gì cả,lại còn
gọi mình vào trong,đừng bảo là em đangdụ cừu non này vào để.... nhé! >.<
em gọi tôi vào 1 căn phòng,hình như phòng
đọc sách hay uống trà gì đó,cả cănphòng
cứ ảo ảo kiểu gì ấy!có mỗi ánh đèn mờ
yếu ớt cứ như đèn ngủ vậy.
Tôi với công tắc định bật đèn thì em ngăn lại:
-đừng bật đền,phải để tối tối chút thì
trònày ms vui!
tôi ngớ người ra,trò gì là trò gì?mà lại còn
phải tối tối nữa.chẳng lẽ...?-tôi bắt đầu
suy nghĩ bậy bạ. Thấy cái mặt gian tổ nái của tôi Linh ns
ngay:
-nàiii!đang tưởng tượng cái gì đấy?-em
lườm tôi.
-ơ...ko...!có gì đâu!-tôi hoảng
-thế có kái trò gì thì bày đi!-mìng đánh trống lảng ngay
-ừm!ngồi đấy đợi Linh chút!
Em đi ra ngoài,tôi ngồi đần mặt ra:hừm
làm anh mày ăn dưa bở...X-<
1 lúc sau em quay lại,nhưng cứ đứng thập
thò ở cửa ngó vào -sao thế?-tôi ngạc nhiên
-anh nhắm mắt lại đi!
-sặc!làm gì?-tôi hỏi
-thì cứ nhắm i
ừ thì nhắm....ti hí
-ý!i!ko dc ti hí!nhắm hẳn lại Nản vs em này!cứ như trẻ con chơi trò
trốn tìm ấy nhỉ?ừ thì nhắm...thật
có cái gì đó sang sáng trc mặt tôi.mở
mắt...,à hóa ra mấy ngọn nến đang cháy
sáng trc mặt tôi.
Em mang vào cho tôi 1 cái bánh gatô... đọc đến đây chắc các bác cũng biết
đang xảy ra vụ gì phải ko ạ!
Vâng đúng như 1 số bác đoán mò hôm
trc...
Sinh nhật...tôi
Happy birthday to you Happy birthday to you...
Linh khe khẽ hát...
Tôi thì cứ ngu mặt ra,bất ngờ mà!
Lúc đầu còn tự hỏi ngu:"quái hôm nay có
phải 1/1 đâu mà em ấy lại hát happy
newyea r" >.<!(khổ,cứ có từ happy là lẫn lộn hết cả lên)
may mà sực nhớ ra nay là ngày gì.sinh
nhật mình chứ đâu!hjx khổ quá!đầu óc
thiên tài nó thế đấy.ngày sinh tháng đẻ
của mình cũng quên,ông pà zà mà biết
chuyện này chắc nhục nhã lắm đây! Em hát xong rồi mà mặt tôi vẫn cứ ngơ
ra,chắc do xúc động quá đây mà:
-sao...sao Linh biết!-tôi hỏi
-chuyện.lí lịch của anh em điều tra kĩ lắm
ròy!-em cười tinh nghịch.chẳng biết thật
hay đùa nữa. -Thổi nến đi anh!-em nhắc
chà thì ra cái trò em ns khi nãy là trò
này.
Tôi phồng mang trợn má định thổi nến thì
Linh ngăn lại:
-khoan đã! -hự!-tôi suýt nghẹn-sặc,gì nữa?
Em nhìn tôi vs ánh mắt dễ thương:
-cho Linh thổi nến chung vs nha!Linh cũng
muốn ước.mà đợi sinh nhật Linh thìlâu
quá!
Tôi phì cười,đúng là trẻ kon. -ừ!cứ tự nhiên như ở...nhà hàng xóm
-ừm!-em nhắm mắt lại
tôi cũng nhắm theo và ước...
Phùùù-nến tắt phụt,căn phòng bây giơ chỉ
le lói chút ánh sáng,2 đứa im lặng nhìn
nhau... Em lấy pháo bông ra chơi,2 đứa cùng
nghịch pháo bông vui phết...
Tôi ngây ra nhìn Linh,oh mày sao thế nàyL
ơi?bình tĩnh,bình tĩnh...
Tim tôi đập thình thịch khi thấy nụ cười
của Linh,ánh mắt ấy,nụ cười ấy,bờ môi ấy...oh wtf,mày nghĩ cái quái gì thế
thằng điên!Linh là em mày-tôi đang tự
mâu thuẫn.
Tôi quay sang nhìn em như bị mê hoặc.thở
gấp...ns thật chỉ muốn đè em rahôn roy
làm gì thì làm...thoy.huhu thánh amen ơi,cứu con vs.
Chợt Tiếng chuông dt của em vang lên làm
tôi sực tỉnh,may quá!dc cứu roy.thank
thánh amen nha.
-alô!M hả?-em nghe máy(quái sao lại có
M ở đây?)-ừ roy!L sang roy!đợi tý nhá! (hơ?sao lại còn có cả mình nữa?)
em cúp máy,quay sang nhìn tôi cười
-dc roy!đy thoy
-ơ!đi đâu?-tôi ngơ ngác
-sang nhà M chứ đi đâu?
-ơ!sao lại phải sang đấy! -anh ko nhớ nay là ngày gì à?
-thì...sn anh...roy thì...-tôi cố ngẫm nghĩ
Thôi tý nữa thì hỏng ăn.may mà có em
nhắc,may vãi.
các bác ạ!ko biết là do có duyên từ kiếp
trc hay sao mà ngày sinh của tôi và nàng cũng trùng nhau.nên năm nào cũng tặngquà
sn nàng để roy lại dc nàng tặng quà sn
lại.cứ như đổi quà cho nhau ý.đến hài.
Thoy quay trở lại thực tại.tôi sực nhớ ra
sn nàng trùng vs tôi nên 3 chân 4 cẳng
chạy ra xe... -ơ!chờ Linh vs!-em đạp xe theo í ới gọi-
gớm.vk gọi cái là tớn lên ngay dc!-Linh
cười làm tôi thấy hơi ngượng,đạp xe
chậm lại.ko hiểu mày nữaL ơi,vừa nãy còn
tơ tưởng người ta,bây giờ vừa nhắc tới M
là bỏ rơi Linh luôn dc.hjc tôi đạp xe song song em ấy,gãi đầu cười
trừ.
-nhìn cái mặt kìa.ghét thế!
-hè hè-tôi cười gian-giờ mình sang đấy
luôn hả?
-ừ!các bạn cũng ở đấy luôn từ chiều.chuẩn bị tiệc sn kép cho 2
người.sướng nhé!
Tôi cười tít mắt,à thì ra mấy chú chiều
nay bận chuẩn bị sinh nhật cho trẫm.làm
trẫm cứ tưởng...
-mà cho Linh xin lỗi nhé! -xin lỗi chuyện gì?
-vụ cái bánh ấy!lẽ ra Linh định làm nó
lớnhơn nhưng...tại bận sang nhà M từ chiều
đến giờ nên...
èo,cái bánh to đùng như vậy mà em bảo là
bé,thế nếu có thời gian thì em định làm nó lớn cớ nào nhỉ?to bằng cả cái bánh xe
bò à?-nghĩ đến đây tôi phì cười:
-ờ!ko sao,như thế là dc roy.Mà Linh tự
làm đấy à?
-ừ,Linh tự làm đấy!giỏi ko?-em vui ra mặt
-giỏi!-tôi khen-mà sao ko mang bánh sang đấy mọi người cùng ăn luôn?
-ơ?-má Linh hơi đỏ lên,em có vẻ bối rối-
cái bánh đấy Linh làm riêng tặng anh
thoy-em lí nhí
-cái gì cơ?-tôi nghe rõ mồn một nhưng
vẫn giả nai,hỏi lại em -thoy anh ko nghe thấy thì thoy!ko nhắc
lại nữa.-em phụng phịu
2 đứa đạp xe trên đường PQV...
-ơ này!dừng lại đã!-em gọi
tôi phanh kít xe,quay lạ4 hỏi:
-sao thế? -anh mua quà cho M chưa?
ơ,đệt.tý quên.may mà có em nhắc...ko
thìvớ alô.hjx
-hừm.nhìn cái mặt ngu ngu thế là biết
chưa mua roy! thoy vào đây chọn luôn
đi!-em ngoắc tôi vào 1 quán lưu niệm. Vào trong quán mà cứ ngẩn ra nhìn
mấymón đồ.Chà biết mua cái gì đây nhỉ?
khó nghĩ quá...
đang gãi đầu gãi tai thì em kéo tôi ra tư
vấn:
-anh nhìn thấy con gấu đang đạp xe chở hoa hồng kia k?-em chỉ
-dc đấy.dễ thương đấy.
ừm.okie luôn.món quà này ns chung là
perfect. 9/10 điểm.tôi mang ra quầy gói
luôn.chẳng cần xem giá.
chà món này xinh quá!tôi mà mang tặng em nào đó thì chắc em ấy yêu tôi luôn
quá!hehe...